Vợ chồng tại vì sao không hòa? Tỉ lệ ly hôn vì sao mà nhiều như
vậy? Bạn chỉ cần xem tỉ suất ly hôn của xã hội nào nhiều, thì quốc gia
đó sắp phải suy vong. Cũng giống như xem một người, trên thân của người
này có rất nhiều tế bào bị hỏng thì con người này sắp phải chết. Nếu tỷ
suất ly hôn của xã hội vượt quá 50% thì nguy cơ sẽ không nghi ngờ,người
xưa chúng ta nói: “Nhà không ra nhà, nước không ra nước”. Đây không phải
là chuyện đùa, không phải là chuyện hài kịch.
Do đây có thể
biết, vợ chồng xem thường việc ly hôn thì hai người đều sẽ đọa địa ngục.
Đây là phán đoán của tôi. Vì sao vậy? Họ nguy hại xã hội, nguy hại hòa
bình thế giới, cái tội này nặng cỡ nào. Đây là thật, không phải là giả.
Nếu như muốn ly hôn, ly hôn thì không bằng không kết hôn.
Trước
khi bạn kết hôn, tôi thường nói, hai bên đều xem thấy chỗ tốt của đối
phương, cảm thấy rất đáng yêu, nhưng sau khi vừa kết hôn xong, đôi bên
đều xem thấy khuyết điểm của nhau. Vậy thì phiền phức lớn rồi, chính là ở
khoảng một niệm này.
Cho nên, Phật Bồ Tát dạy chúng ta “vĩnh
viễn ngày đêm thường niệm thiện pháp, tư duy thiện pháp, quán sát thiện
pháp”. Nếu bạn có thể ghi nhớ câu này, vợ chồng các vị sẽ hảo hợp bách
niên giai lão. Vì sao vậy? Chỉ xem chỗ tốt của đối phương, không xem
khuyết điểm của đối phương, vậy thì hết việc rồi.Chính ngay ở khoảng một
niệm này. Một niệm này giác ngộ thì vĩnh viễn hảo hợp dài lâu. Thường
xuyên nhường nhịn lẫn nhau thì làm gì có việc gì xảy ra? Một niệm này
không chuyển đổi lại, họ là mê hoặc điên đảo. Trên Kinh Phật nói mê, mê ở
chỗ nào vậy? Điên đảo ở chỗ nào vậy? Bạn phải biết điên đảo ở chỗ nào,
mê ở chỗ nào.Vợ chồng là một quan hệ rất mật thiết.
Mở rộng đến
gia đình, vì sao ở trong nhà này, rõ ràng nhất là mẹ chồng nàng dâu bất
hòa, chị em dâu bất hòa, nguyên nhân này do đâu? Đều là một đạo lý:
“Chuyên xem khuyết điểm của người khác, không xem ưu điểm của người
khác”, cho nên họ mới bất hòa.
Mở rộng ra đến bạn bè, người thân của
bạn, đồng học đồng sự của bạn, nếu như đều có thể tuân thủ giáo huấn
của Phật, bạn nghĩ xem,thế giới này mỹ hảo cỡ nào! Việc này không phải
là làm không được.Cư sĩ Hứa Triết đã làm được rồi.
Bạn thấy, cụ
Hứa Triết ở nơi đây nói với chúng ta, ngay trong đời của bà, tuy đã một
trăm tuổi rồi nhưng không hề ghét bỏ bất cứ người nào; bà thấy người đều
là người tốt, việc đều là việc tốt. Hôm đó, cư sĩ Lý Mộc Nguyên hỏi bà:
“Nếu như bà xem thấy có người ác, có việc không tốt, thì bà có cách
nhìn thế nào?”. Bà nói: “Tôi thấy người ác, việc xấu cũng giống như đi ở
trên đường vậy, xem thấy người đi qua đi lại vậy, không nhớ một người
nào, không hề để trong lòng”. Thí dụ này hay. Mỗi ngày các vị đi lại ở
trên đường, người đi qua đi lại trên đường bạn có nhớ ai không? Họ ở bên
cạnh nói chuyện, bạn cũng nghe không được, bạn ghi nhớ được câu nói nào
không? Một câu cũng không ghi nhớ. Thí dụ này vô cùng hay, chính là ác
tâm, ác ngôn, ác hạnh của mọi người thảy đều không nên để ở trong tâm,
không hề có việc gì, cho nên tâm của bạn thật thanh tịnh, tâm của bạn
thật lương thiện.
Tâm thanh tịnh, tâm lương thiện là bổn tánh của
bạn, là Phật tâm, vậy bạn làm sao mà không thành Phật được? Vì sao chính
mình lại muốn làm hại chính mình? Đem cái tốt sở trường của người ta
quên hết sạch trơn, chuyên môn ghi nhớ chỗ xấu của người, chuyên môn xem
thấy ác niệm ác hạnh của người khác, biến mình thành cả một thân tội
ác, nuôi thành ác tâm của chính mình. Then chốt đều ở ngay khoảng một
niệm này.
Trích Kinh Vô Lượng Thọ Giảng Giải - Tập 180.
Pháp Sư: HT. Tịnh Không.
A DI ĐÀ PHẬT_()_