Thứ Hai, 22 tháng 10, 2012

Thơ hay Phật pháp

Trần gian bao nỗi thăng trầm
Lấy điều giác ngộ tu tâm tịnh thiền

Vạn pháp thế gian thảy tùy duyên
Tử sinh thành hoại lẽ tự nhiên
U mê, chấp trước gây phiền não
Buông chấp, bỏ mê đặng thành tiên

Siêng năng tưới pháp khắp vườn tâm
Thiến khéo hạt linh sẻ nảy mầm
Tinh tấn, công phu chăm cây lớn
Bồ đề chính quả ắt đầy mâm

Đến chùa
Đến chùa nghe nhịp mò, hồi chuông
Lòng thấy an vui, dịu nổi buồn
Niệm chữ Di Đà tâm lắng đọng
Nương dòng diệu pháp lệ thôi tuôn
Thầy khuyên giữ hiếu thương Cha Mẹ
Phật dạy làm con nhớ cội nguồn
Bát nhã từ bi vang tỉnh thức
Bụi trần giũ sạch đoạn sầu buông
(Bóng mây - Chùa Linh Sơn)

Một tay che cả bầu trời
Quyền uy rồi cũng hết thời mà thôi
Mai sau gần đất xa trời
Mới hay cõi tạm chính là trần gian
Linh hồn tội lỗi đã mang
Rơi vào địa nguc biết đường nào ra
Khá khao ánh sáng chói lòa
Mơi hay phúc đức mới là phép tiên

Đã biết cảnh hồng trần trôi nổi
Một ngày nào cát bụi buông xuôi
Vô thường muôn sụ rả rời
Hoa sen chín phẩm là nơi an bình

Nguyện sanh Tây Phương Tịnh Độ Trung
Cửu phẩm liên hoa vi phụ mẫu
Hoa khai kiến Phật Ngộ vô sanh
Bất thối bồ tát vi bạn lữ

Tỉnh thế
Vội vội vàng vàng khổ nhọc cầu,
Mưa mưa nắng nắng trải xuân thu.
hôm hôm sớm sớm lo sinh kế,
Lãng lãng quên quên thất bạch đầu.
Thị thị phi phi không kết liễu,
Phiền phiền não não những bi ưu.
Rành rành rõ rõ một đường đạo,
Vạn vạn ngàn ngàn chẳng chịu tu!

Chúng sanh vô biên thệ nguyện độ.
Phiền não vô tận thệ nguyện dứt.
Pháp môn vô lượng thệ nguyện học.
Phật đạo vô thượng thệ nguyện hành.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét